Bé !important; Bi rất thân với ông nội. Hằng ngày Bi thường trò chuyện cùng ông. Một lần, ông nội hỏi Bi:
- Con người cần có đôi tay để làm gì?
Bi đá !important;p:
- Để chơi banh ông ạ!
- Thế còn để làm gì nữa?
- Để cầm muỗng ăn cơm nữa ông nội ơi!
Nhì !important;n Bi âu yếm, ông lại hỏi:
- Còn để làm gì nữa nào?
Nghĩ một chú !important;t rồi Bi lại nói:
- Ông nội ơi, còn để vuốt ve con mèo phải không ạ?
Nghe Bi hỏi, ô !important;ng nội gật gật đầu rồi lại hỏi:
- Ồ, Bi nghĩ kỹ xem đôi tay còn để làm gì nữa không?
- À, à... để ném hòn sỏi xuống sông nữa ông ơi!
Suốt buổi chiều bé !important; Bi trò chuyện với ông về đôi tay. Nó nói đúng cả đấy nhưng chỉ nói về mỗi đôi tay của nó thôi!
Thế cò !important;n đôi tay của ba, của mẹ, đôi tay của các chú công nhân, của cô giáo, của các bác sĩ, của các chú bộ đội và những người lao động khác thì để làm gì nhỉ? Đố bé biết đấy!