Hôm nay, Vịt con được mẹ cho ra sông tắm mát. Vịt con thích lắm. Vịt con đằm mình trong dòng nước. Những giọt nước bé tí xíu tinh nghịch rủ nhau trèo lên lưng, lên đầu Vịt con rồi lại lăn xuống mặt nước.
Bỗng nhiên, một giọt nước bé tí xíu chạy đến ghé vào tai Vịt thì thầm: “Vịt con ơi! Chúng tôi chào bạn, chúng tôi sắp phải đi xa đây”. Vịt con ngơ ngác nhìn những giọt nước biến thành hơi bốc lên trời như những nàng tiên cất cánh bay.
Ông Mặt Trời cười càng lúc càng tươi, ánh nắng ngày càng gay gắt hơn. À! Thì ra ánh nắng của ông Mặt Trời chiếu xuống mặt sông làm những hạt nước biến thành hơi. “Nhưng hơi nước bốc lên trời để làm gì nhỉ?” – Vịt con vừa đi về vừa nghĩ.
Chiều nay, những đám mây đen kéo về che lấp cả một khoảng trời rộng lớn. Từ trong đám mây, những giọng nói quen thuộc cất lên:
- Vịt con ơi, có thấy chúng mình không? Chúng mình là những hạt nước bé xíu từ sông, từ biển cả đấy!
- Các bạn ở đâu? – Vịt con hỏi.
- Chúng tôi ở trên những đám mây đen nặng trĩu này này. Từ những hơi nước bốc lên, chúng tôi kết bạn thân với nhau tạo thành mây đấy!