Dù có trưởng thành và tích lũy nhiều kinh nghiệm, hẳn bố mẹ cũng có những lúc cảm thấy hối hận về những hành động của mình.
Làm cha mẹ là nghề khó nhất trong mọi loại nghề. Sinh con, chăm sóc, nuôi dạy một đứa trẻ trưởng thành và trở thành một người có ích cho xã hội chưa bao giờ là điều dễ dàng. Trên hành trình ấy có khó khăn, nước mắt, buồn tủi, nỗ lực và rất nhiều cung bậc cảm xúc mà chỉ có những người đã từng trải qua mới có thể hiểu được.
Vậy từ khi làm bố mẹ, đã bao giờ bạn từng cảm thấy hối hận về những hành động hay quyết định trong quá khứ chưa? Cùng lắng nghe trải lòng của loạt mẹ bỉm về những điều họ cho rằng sai lầm khi chăm sóc và nuôi dạy con và cùng rút ra một vài bài học kinh nghiệm cho bản thân nhé.
- Mẹ Trang Tura: Ngày xưa cứ ép con ăn cháo, giữ đầu giữ cổ cố nhét thìa cháo cho con. Sau này mới biết con không muốn ăn thì đừng ép, con không thích ăn có nhiều vấn đề lắm. Có thể do cơ thể con mệt mỏi, món ăn không ngon, con thích đổi sang món khác hấp dẫn hơn. Ép con ăn sẽ làm bé chán ăn, khó chịu và không hứng thú với việc ăn uống.
- Mẹ Vi Loan: Là buồn đến mức stress vì không có sữa cho con. Tự trách bản thân làm mẹ mà vô dụng. Nhưng cho đến giờ mình hiểu rằng không có sữa mẹ thì cho con ăn sữa công thức cũng không sao, làm mẹ đã quá nhiều mệt mỏi rồi, cái gì cho qua được thì nên cho qua.
- Mẹ Cao Linh: Sai lầm lớn nhất của mình là tin theo câu "Cơ địa bẩm sinh ít sữa" để con phải uống sữa công thức tới tận tháng thứ 5 mới dùng kích sữa. Ân hận mãi tới giờ. Rút kinh nghiệm là kích sữa ngay sau khi sinh nhé các mẹ.
- Mẹ Thanh Thùy: Stress về cân nặng của con nên dặm sữa công thức quá sớm cho bé, dẫn đến việc dị ứng đạm sữa bò. Sau này mới biết cân nặng của con không phải là tất cả, điều quan trọng chính là sức khỏe, con ăn ngoan, chơi ngoan thì không phải nghe ai bàn tán hết.
- Mẹ Vy Yến: Vì quá lo lắng mỗi khi con ốm nên lạm dụng kháng sinh cho con. Kết quả là sức đề kháng giảm, hơi một chút là con lăn ra ốm, hơi một chút lại phải dùng kháng sinh dù thực sự mà nói là không cần thiết. Quá hối hận vì điều này.
- Mẹ Việt Trinh: Con không ngủ là đánh con. Đánh xong thấy ngủ thương vô cùng. Dặn lòng từ sau không bao giờ đánh con nữa. Nhưng đâu lại vào đấy. Ôi nuôi con mới biết cực nhọc như thế nào, làm một người mẹ nhẹ nhàng lại càng khó.
- Mẹ Hải Hà: Không dành thời gian trò chuyện với con. Đi làm từ sáng sớm tới tối mịt, rồi một ngày nhận ra con cũng không có nhu cầu chia sẻ với mẹ nữa. Hai mẹ con ở chung nhà mà như 2 thế giới khác biệt, và khi mình quay lại thì con đã trưởng thành, không cần tới mẹ nữa rồi.
- Mẹ Phương Lan: Quá nghiêm khắc và kì vọng quá nhiều. Đó là sai lầm mình không nhận ra sớm, cứ yêu cầu con phải thế này thế kia, sao con không bằng con nhà người ta, nhưng nhìn lại bản thân mình có bằng bố mẹ nhà người ta hay không?
- Mẹ Thùy Linh: Quá chiều chuộng, không dạy con kĩ năng sống. Và phải tới khi con lớn hơn, ra ngoài xã hội mới thấy con thiếu kiến thức trầm trọng. Bảo vệ con một cách thái quá là sai lầm khiến trẻ ỷ lại, không tự lập và thiếu tự tin khi ra xã hội.
...
Và còn rất nhiều, rất nhiều câu chuyện khác nữa và vô số những hành động khiến mẹ bỉm cảm thấy hối hận mỗi khi nghĩ lại. Thế nhưng con lần đầu làm con và bố mẹ cũng là lần đầu làm bố mẹ, không một ai hoàn hảo nhưng chúng ta có thể vì nhau mà cố gắng. Những kinh nghiệm này sẽ trở thành bài học quý báu cho tất cả các mẹ trên hành trình nuôi dạy con đúng không nào?